Ngã Du Tử

Lời Dâng Còn Đọng



Quê ạ, hơn bốn mươi năm xa lắm
Ngày ra đi chưa hẹn buổi quay về
Sầu lên mắt dâng quê hương đẫm lệ
Đến hôm nay vẫn đau đáu bên đời

Em mắt ướt đã qua thì con gái
Bỗng hoàng hôn còn nỗi ngóng trông chờ
Đôi chân trẻ chưa một lần biết mỏi
Chợt bàng hoàng với nỗi nhớ ngây thơ

Ngày nhật tụng cùng vườn văn đắm đuối
Cớ sao đầy những chua xót riêng chung
Bao tác phẩm dày lên cùng trang giấy
Hỏi nhân gian sao mắt mẹ lạnh lùng

Ồ có phải một đời văn lận đận
Dẫu gừng cay, muối mặn cũng chân thành
Đêm cặm cụi cùng vườn hồng con chữ
Cứ thẳng ngay với tư tưởng độc hành

Mặc chơn giả giữa vườn văn thời cuộc
Nói sao cùng con mắt lệ quê hương
Mãi chăm chỉ như loài ong làm tổ
Vườn tự do chữ nghĩa trước văn đường

Này em ạ, đông nào không giá lạnh
Mai xa rồi, ngày xuân mới xôn xao
Vườn xuân nở ngạt ngào hương thơm ngát
Cùng tri âm thuyền lướt sóng ba đào.

Ngã Du Tử/SG

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 28 tháng 9 năm 2022

Bình luận về Bài thơ "Lời Dâng Còn Đọng"